Lịch sử Gorée

Đây là địa điểm những người châu Âu hay ghé qua mỗi khi đi qua. Năm 1450, những người Bồ Đào Nha đã xây dựng trên hòn đảo khô cằn này một nhà nguyện cùng với một nghĩa trang để thiết lập sự hiện diện trên đảo Goree. Sau đó, nơi đây trở thành địa danh nổi tiếng về buôn bán nô lệ khắp Đại Tây Dương. Trải qua thời gian, nơi đây lần lượt là vùng đất của người Hà Lan (1588, gọi nơi đây là Goeree), người Anh (1664) sau đó là người Pháp (1677) cai trị hòn đảo này cho đến tận năm 1960 khi Senegal giành được độc lập. Đến cuối thế kỷ 18 (1770 - 1780) do suy giảm về buôn bán nô lệ, nơi đây trở thành một thương cảng quan trọng với những mặt hàng buôn bán hợp pháp, chủ yếu bao gồm dầu lạc, đậu phộng, ngà voi...

Ngày nay, nơi đây được coi là đài tưởng niệm về buôn bán nô lệ, cùng với những tòa nhà thương mại và những nơi sinh sống của những người nô lệ, thương nhân trở thành những nhà hàng, khách sạn phục vụ khách du lịch. Năm 1978, UNESCO đưa các tòa nhà cùng công trình lịch sử một thời về buôn bán nô lệ vào danh sách di sản thế giới.[4]